Khi một ai đó đẩy năng lượng tiêu cực về phía bạn, nếu bạn nổi giận là bạn tiếp nhận năng lượng đó. Nhân quả được thiết lập, bạn tiêu cực nên tụt tần số, người kia vui vẻ vì đạt được mục đích nên tăng tần số.

Năng lượng không bao giờ mất đi, nó chỉ chuyển hoá từ dạng này sang dạng khác, từ người này sang người khác. Năng lượng của bạn chuyển sang cơ thể của người kia và sẽ trả lại cho bạn vào thời điểm thích hợp. Đó là cách nhân quả vận hành.

Trong một trường hợp khác, người kia đẩy năng lượng tiêu cực về phía bạn nhưng bạn không hề nổi nóng, cũng chẳng hề "động tâm". Tức là cảm giác an nhiên tự tại như "bình thường" thì bạn vô hình trước nguồn năng lượng ấy. 

Nó đi xuyên qua bạn, và bởi vì không có đối tượng để nhận nên nó hoàn trả lại điểm xuất phát. Người gây tiêu cực cho bạn sẽ cảm thấy muộn phiền vì bất như ý. Nếu cái mong cầu của họ càng lớn rằng bạn phải như thế này, như thế kia họ mới thoả mãn thì họ sẽ càng cảm thấy muộn phiền vì điều đó.

Lúc này bạn đứng ngoài nhân quả, nhân xấu không được thiết lập, tiêu cực cũng không được đẩy lên cao trào nên khó có diễn biến xấu hơn xảy ra.

Trong những tình huống ấy dù tâm bạn không động nhưng cũng không có nghĩa là bạn ngồi im chịu trận mà không nói gì. Hãy tự tin nói lên quan điểm, góc nhìn của bạn với xuất phát điểm là tình yêu thương người đối diện.

Họ đang khổ, đang khổ lắm chứ, họ đang làm khổ chính họ mà họ không hề nhận ra. Tối về khéo không ngủ được ấy chứ. Như vậy là bạn vừa tránh được một nghịch duyên và lại gieo thêm một thiện duyên.

Cứ thực hành như vậy sẽ cân bằng được nhân quả. Loại bỏ được nhân xấu, tạo tác thêm nhân tốt. Tương lai sẽ chỉ có quả tốt trổ mà thôi. Vậy là bạn đang ươm trồng và kiến tạo tương lai cho chính mình, cũng giúp người khác dứt được phần duyên nghiệp với bạn và học được bài học của họ.

Cho nên phước báo lớn nhất trong cuộc đời này không gì bằng tâm tính hiền lành. Chuyện gì có thể nhẫn cứ nhẫn, có thể nhịn cứ nhịn. Việc to sẽ hoá nhỏ, việc nhỏ hoá hư không. Bớt một kẻ thù thì thêm một người bạn.

Nhân vô thập toàn, thế gian rộng lớn hạng người gì cũng có, là môi trường rất tốt để rèn luyện tâm tính. Nếu có thể mở rộng lòng từ bi, yêu thương mà ôm trọn tất cả thì sẽ chẳng có kẻ thù. Cuộc sống vô ưu, vô lo, an nhiên tự tại sẽ cảm nhận được chân thực giá trị của hạnh phúc.

Sống đơn giản, biết đủ, không cầu kỳ. Bớt lo một chút, bớt nghĩ một chút, tập trung vào sống trọn vẹn từng phút giây mà cảm nhận thế gian hữu tình. Điều đó chắc chắn sẽ không khiến bạn phải thất vọng đâu. 

Tưởng rằng vô hình nhưng lại cực kỳ hữu hình (hiện hữu trọn vẹn).

Hoàng Nhật Minh